Tả không khi đón giao thừa ở gia đình em.

Thứ sáu - 15/11/2019 10:50
Chuông đồng hồ đã điểm mười tiếng. Phút giao thừa đến gần. Cả gia đình tói đã tụ họp đầy đủ. Không khí chuẩn bị đón giao thừa thật vui và ấm cúng. Đây có lẽ là những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong năm đối với mỗi người.
Phòng khách đã được trang hoàng từ chiều. Mọi thứ được bài trí thật đẹp. Góc phía bên trái tủ trong là một cành đào chúm chím nụ. Những cánh hoa đầu tiên đã hé nở, phơn phớt hồng, chen giữa những chồi lá xanh biếc. Góc phía bên phải là một cây quất chi chít quả, có hình dáng như một ngọn tháp. Ông cùng bố loay hoay xếp lại vị trí của cành đào. Rồi treo câu đối Tết lên hai bên bàn thờ tổ tiên. Đây là đôi câu đối do ông chọn. Chơi câu đối hình như đã trở thành cái thú của ông, chưa năm nào thiếu. Nheo mắt ngắm nghía một lúc, ông mới yên tâm ngồi vào bàn cùng bố xem chương trình cầu truyền hình trực tiếp.

Trong khi đó, ở dưới bếp, mẹ và chị tôi đang sửa soạn mâm cỗ để cúng giao thừa. Trước hết là mâm dựng hoa quả. Nhìn mâm ngũ quả, em thán phục sự khéo léo và con mắt thẩm mĩ của mẹ. Hai nải chuối màu xanh ghép lại, tạo thành hình một cái đĩa tròn. Những quả chuối mập mạp, đều đặn, trông như những ngón tay đang khum khum xoè ra để đỡ lấy trái bưởi to, vàng rộm, còn nguyên cuống lá xanh. Ba trái cam sành màu đỏ được xếp đều quanh trái bưởi. Chen giữa là những quả hồng xiêm màu nâu xám và một chùm nho tím mọng. Năm loại quả với năm màu sắc khác nhau được bố trí thật hài hoà. Ngoài mâm ngũ quả, mẹ và chị còn sắp một cỗ xôi chè đầy đặn. Xong đâu đấy, mẹ đặt hai mâm lễ lên bàn thờ rồi cũng ngồi vào bàn xem truyền hình.

Là thành viên “nhí” của gia đình, tôi cũng muốn được thể hiện mình. Thấy chị đưa hoa ra cắm, tôi xăng xái soạn cái này, soạn cái kia. Thực chất là tôi đang làm bừa bộn thêm. Thế mà chị tôi không hề quát mắng. Thậm chí còn tươi cười nhắc tôi, và tự tay sắp xếp lại. Chỉ một lát, chị đã cắm được một đĩa hoa thật đẹp đặt lên bàn. Sau đó, chị treo thêm chùm bóng bay xanh đỏ lên cành đào và nhắc tôi bật chùm đèn nháy.

Kim đồng hồ đã nhích dần tới con số 12. Đường phố vẫn nhộn nhịp người qua lại. Họ đang đi chơi xuân và hái lộc đấy. Tiết trời hơi se lạnh càng làm cho không khí đêm giao thừa thêm đượm sắc xuân. Hương trầm thơm hòa quyện trong hương hoa nồng nàn. Đâu đó, trên những cành cây có tiếng chồi non cựa mình khe khẽ. Ti tách. Dìu dịu, ôm ôm. Tôi hồi hộp nhìn lên đồng hồ liên tục, đếm từng tiếng tích tắc để điểm thời gian trôi. Lúc này, mọi người trong gia đình đã ngồi quây quẩn quanh chiếc bàn trà. Nhìn gương mặt người nào cũng rạng rỡ, háo hức. Còn 5 phút rồi 3 phút. “Bính bong... bính bong...” chuông đồng hồ điểm 12 tiếng đều đặn. Cùng lúc đó, trên vòm trời thành phố sáng lên những chùm pháo hoa xanh, đỏ, tím, vàng. Qua màn hình của chiếc ti vi 21 in, pháo hoa cũng bừng lên từng chùm không ngớt. Ông tôi run run thắp nến hương cắm lên bàn thờ. Ông đứng lặng hàng phút. Có lẽ ông đang chuyện trò với ông bà tổ tiên để nhờ ông bà phù hộ cho gia đình tôi một năm mới tốt lành, bình an. Khi pháo hoa dứt thì lời chúc mừng của bác Chủ tịch nước vang lên. Cả nhà ngồi yên lặng, lắng nghe với tâm trạng xúc động. Nhất là ông tôi. Nỗi xúc động lộ rõ trên gương mặt đầy những nếp nhăn mà rạng rỡ. Nghe xong lời chúc Tết, mọi người quây quần bên mâm cổ cúng giao thừa. Nắp chai rượu được bật ra. Những li rượu hồng được nâng lên, chạm nhau tanh lách. Bố tôi trịnh trọng đứng lên, thay mặt cả nhà chúc sức khỏe ông nội. Bố còn chúc chị em tôi học giỏi, chúc mẹ trẻ mãi không già. Những lời chúc của mọi người nhất loạt vang lên nghe rộn ràng cả căn phòng nhỏ. Bỗng có tiếng chuông điện thoại. Đó là chuông điện thoại của dì tôi từ Sài Gòn gọi ra chúc mừng năm mới. Một không khí đầm ấm ngập tràn. Ca khúc Happy new year cất lên rộn ràng thêm.

Sau khoảnh khắc giao thừa, bố tôi bước ra cổng, nhập vào tốp những người hàng xóm để đi “xông đất” cho từng nhà. Ông và mẹ lo chuẩn bị tiếp khách, còn hai chị em tôi đi hái lộc đầu năm mới. Ngoài đường, người và xe vẫn nườm nượp, nườm nượp. Tiếng nhạc nhà ai đó vang lên náo nức: “Xuân, xuân ơi, xuân đã về !”, “Tết ! Tết ! Tết ! Tết đến rồi !...”. Tôi nhẹ tay ngắt một nhành lộc non, thầm chúc cho cả gia dinh mạnh khỏe, và ước ao mình học thật giỏi.

Một năm mới đã bắt đầu.

 
(Nguyễn Thanh Huyền, Trường THCS Hưng Dũng, Thành phố Vinh)

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây