1. Tìm những từ thể hiện cảm xúc của người viết về bài thơ?
Trả lời:
Những từ thể hiện cảm xúc của người viết về bài thơ: "nhiều cảm xúc"
2. Tác giả đoạn văn đã sử dụng ngôi thứ mấy để chia sẻ cảm xúc?
Trả lời:
Tác giả dùng ngôi thứ nhất (xưng tôi)
3. Những câu nào thuộc về phần mở đoạn? Vì sao em biết?
Trả lời:
- Câu "Những cánh buồm của Hoàng trung Thông là một trong những bài thơ để lại cho tôi nhiều cảm xúc" thuộc phần mở đoạn
- Vì câu văn đã giới thiệu nhan đề bài thơ, tác giả bài thơ và cảm xúc chung của người viết về bài thơ
4. Những câu nào thuộc về phần thân đoạn? Phần này trình bày nội dung gì?
Trả lời:
- Những câu thuộc về phần thân đoạn là những câu từ "Tác phẩm viết về tình cha con thiêng liêng" đến "những chân trời mới lạ"
- Phần này trình bày những cảm xúc, nghĩ suy của tác giả về tình cảm người cha dành con, người con dành cho cha mình trong bài thơ Con là... (Y Phương), với những dẫn chứng cụ thể trích từ bài thơ
5. Hãy chỉ ra câu kết của đoạn văn và cho biết nội dung của nó.
Trả lời:
- Câu kết của đoạn văn từ "Qua bài thơ" đến hết
- Nội dung: khẳng định lại cảm xúc, ý nghĩa của bài thơ đối với người viết; bài học rút ra được sau khi đọc bài thơ
6. Tìm những từ ngữ được dùng theo kiểu lặp lại hoặc thay thế những từ ngữ tương đương ở những câu trước đó. Nêu tác dụng của những từ ngữ đó.
Trả lời:
- Những từ ngữ được dùng theo kiểu lặp lại hoặc thay thế những từ ngữ tương đương ở những câu trước đó là:
Những cánh buồm - tác phẩm - bài thơ
Tình cha con thắm thiết - tình cảm ấy
- Tác dụng của các từ ngữ đó: giúp cho câu văn không bị nhàm chán khi lặp đi lặp lại các từ giống hệt nhau, khiến cho câu văn trở nên sinh động và hấp dẫn
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) ghi lại cảm xúc về một bài thơ.
Bài làm
Bài thơ "Đất nước"- Nguyễn Khoa Điềm.
Đất nước là hình tượng trữ tình lớn, là cảm xúc nghệ thuật của nhiều thế hệ nhà thơ Việt Nam. Trước tiên, đất nước hiện lên trong chiều dài của thời gian. Bên cạnh “thời gian đằng đẵng” là “không gian mênh mông”. Có không gian gắn với sự sinh tồn của cả cộng đồng: “Đất nước là nơi dân mình đoàn tụ”, gắn với cuộc đời riêng tư của mỗi cá nhân; “Đất là nơi anh đến trường - Nước là nơi em tắm”... Đất nước còn hiện lên trong bề sâu văn hóa - phong tục mang đậm bản sắc Việt Nam. Từ một nét phong tục: “Tóc mẹ thì bới sau đầu” cho đến nghi thức thiêng liêng của ngày giỗ Tổ. Lịch sử của đất nước được tác giả nhấn mạnh là lịch sử của hàng nghìn lớp người “không ai nhớ mặt đặt tên - Nhưng họ đã làm ra đất nước”. Cũng chính nhân dân là người đã sáng lập, giữ gìn dòng chảy văn hóa của đất nước: “Họ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồng - Họ truyền lửa.. - Họ truyền giọng điệu... - Họ gánh theo tên xã, tên làng...”. Ngay cả đối với những vật tưởng rất mực bé nhỏ như “hạt gạo” thì tác giả vẫn có sự cảm nhận thật sâu sắc từ những thời điểm cụ thể: “một nắng hai sương” - “xay” - “giã” - “giần” - “sàng”. Ở đâu, trong bất kì biểu hiện nhỏ bé nào cũng mang hình đất nước. Đất nước được kéo gần lại thân quen, gắn bó máu thịt với con người.