Hãy tưởng tượng em tham gia đoàn thám hiểm của Ma-gien-lăng và vừa trở về đất liền - Bài làm 1
Vậy là tôi - một thành viên trong đoàn thám hiểm của Ma-gien-lăng đã trở về đất liền sau hành trình kéo dài 1083 ngày, mất bốn chiếc thuyền lớn, với gần hai trăm người bỏ mạng dọc đường.
Khoảng thời gian lênh đênh trên biển ấy như một kí ức không thể nào quên trong tôi. Tôi nhớ mùi đất liền, nhớ gia đình, nhớ bạn bè rất nhiều. Giờ đây nhìn thấy bố mẹ đứng trên bến tàu, lòng tôi xúc động biết bao. Bố mẹ ôm chầm lấy tôi òa khóc nức nở như một đứa trẻ. Họ khóc vì gặp lại được người con trai tưởng như đã bỏ mạng nơi xứ người và thầm cảm ơn thượng đế đã không lấy tôi đi. Bấy giờ, tôi mới nhìn kĩ khuôn mặt mẹ. Tóc mẹ đã lớm chớm sương mai, khuôn mặt dường như đã lâu rồi không thể cười vui vẻ. Bố tôi im lặng, vỗ vai tôi như an ủi. Tôi cảm thấy vừa vui vì được gặp lại bố mẹ, vừa tự trách vì đã khiến bố mẹ ngày đêm nhớ mong tôi. Không chỉ bố mẹ tôi, cả bạn bè tôi cũng đến. Mới hơn 2 năm không gặp, mọi người đã già đi không ít. Nhìn xung quanh, tôi thấy các gia đình ai cũng vui mừng khôn xiết, những giọt nước mắt của niềm vui và sự hạnh phúc.
Thật may mắn là tôi còn sống sót qua cuộc thám hiểm đó. Thật may mắn vì tôi vẫn còn được gặp lại gia đình, bạn bè.
Hãy tưởng tượng em tham gia đoàn thám hiểm của Ma-gien-lăng và vừa trở về đất liền - Bài làm 2
Sau những ngày vật lộn với tử thần với những thiếu thốn về đồ ăn nước uống và sự tra tấn về tinh thần, tôi cuối cùng cũng trở về với quê hương yêu dấu. Trên bến tàu, trong ánh nắng ấm áp và tiếng reo hò của người dân, tôi và các đồng đội chầm chậm bước xuống. Nhìn ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ và tự hào của người dân, tôi xúc động đến mức muốn bật khóc. Vậy là tôi thực sự đã sóng sót và hoàn thành nhiệm vụ của mình để trở về với quê nhà. Vòng tay ấm áp của gia đình tôi khiến tôi thực sự cảm nhận được rằng đây không phải là một giấc mơ. Bởi trong những ngày lênh đênh vô định trên biển, tôi đã nhiều lần mơ thấy cảnh tượng này. Sự thỏa mãn và hạnh phúc như một dòng nước ấm chảy qua toàn bộ cơ thể tôi. Nhưng rồi, tôi nhận ra ở phía xa, những gia đình đang ôm nhau khóc nức nở. Tôi biết, đó là người thân của những thủy thủ đã mất trên đường về. Tôi cố gắng tiến lại gần họ để nói lời xin lỗi và chia buồn. Ngoài điều đó, tôi không thể làm được gì cả. Ngoài kia, tiếng cười nói ồn ã của những gia đình được đoàn tụ vui vẻ bao nhiêu, thì ở đây lại buồn bã bấy nhiêu. Vậy là một hành trình vĩ đại với nhiều mất mát đã chính thức kết thúc rồi.
Hãy tưởng tượng em tham gia đoàn thám hiểm của Ma-gien-lăng và vừa trở về đất liền - Bài làm 3
Chào mọi người, mình đóng vai là một thành viên trong đoàn thám hiểm của Ma-gien-lan.
Chúng tôi đã trải qua một hành trình đầy thử thách và khám phá. Đầu tiên, chúng tôi đã đi qua sa mạc khô cằn và đầy nguy hiểm cùng đó là phải đối mặt với những cơn bão cát và những con thú hoang dã đáng sợ. Sau đó, tôi và đồng đội đã đến vùng núi cao, nơi có những con đường đá hiểm trở và những cơn gió lạnh giá. Tuy nhiên, chúng tôi đã tìm thấy những nguồn tài nguyên quý giá như khoáng sản và thực vật hiếm có. Cuối cùng, chúng tôi đã đến vùng đất rộng lớn và đầy màu sắc của bản địa. Chúng tôi đã học được nhiều điều về văn hóa và phong tục tập quán của họ. Hiện tại, tôi có thể liên hệ với các bản địa thông qua các phương tiện truyền thông hiện đại và tìm hiểu thêm về vùng đất mà chúng tôi đã đi qua. Tôi cũng có thể chia sẻ những kinh nghiệm và kiến thức của mình với bạn bè để giúp họ có thể chuẩn bị tốt hơn cho những hành trình tương tự.