Khi đã nhậu thì phải nhậu cho bật…hát lên mới chịu. Điều đó cũng có nghĩa là khi dân nhậu bắt đầu hát hò, thì mọi người đều nhận ra hai năm rõ mười là họ sắp đinh tai nhức óc rồi. Nào đơn ca, nào hợp ca và họ cố gào cho thật to để xả bớt chất rượu đã ngấm trong người. Với những giọng ca nhừa nhựa mùi rượu, thì ngay cả Thượng Đế cũng phải phát khùng chứ đừng nói chi hàng xóm.
Dân bợm nhậu thường hay mắc chứng…nhạt miệng, nên chi “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” (trâu tìm trâu và ngựa tìm ngựa). Họ tập họp các chiến hữu lại và gầy sòng, gầy độ. Sòng ở đây không phải là sòng bạc sát phạt nhau bằng tiền, độ ở đây không phải là cá cược, sát phạt nhau bằng may rủi, mà là một chầu nhậu, sát phạt nhau bằng rượu. Trong việc gầy chầu nhậu, đôi lúc họ cũng rất công bằng: Anh “góp” mồi, thì tôi “góp” rượu.
Khi mới ngồi vào bàn tiệc, người ta thường tâm sự nhỏ to, nói toàn những chuyện tào lao trên trời dưới đất, hay những chuyện “chính chị chính em”, vô thưởng vô phạt. Nhưng khi đã xơi vài ba chén, người ta bắt đầu “tạo phong trào” và “tạo khí thế” bằng cách dương đông kích tây, miễn sao mọi người cùng nâng ly và dô cái một.
Khi đã xừng xừng, người thì mặt đỏ như gấc, kẻ thì mặt tái như không còn một giọt máu:
Trời say, trời cũng lăn quay,
Đất say, đất cũng đỏ gay ai cười.
Và lúc bấy giờ, màn văn nghệ hát hò “rượu ca” được bắt đầu, để đưa phong trào “dô” lên tới cao điểm: Đã không dô thì thôi. Dô thì là một trăm phần trăm.
Bao nhiêu người bao nhiêu ly,
Bao nhiêu đó có ăn nhằm gì.
Bao nhiêu người bao nhiêu ly,
Bao nhiêu đó có ăn nhằm chi.
Uống đi anh, uống đi anh,
Uống xong rồi gật gù bên nhau.
Uống đi anh, uống đi anh,
Uống xong rồi cùng bò loanh quanh.
Sau khi phong trào lên tới cao điểm của nó rồi, thì tất nhiên sự gì phải đến sẽ đến. Và đó là những hậu quả đáng buồn của việc say xỉn. Giành nhau hát, rồi chê hát dở, hát hay,… cải nhau ỏm tỏi, đánh lộn sứt đầu mẻ trán, vác dao, vác rựa đòi chém, đòi giết mặc dù mới anh anh em em đó. Hàng xóm thì được phen hú vía cửa đóng, then cài gấp gáp kẻo mang vạ vào thân.
Thiết nghĩ, cuộc vui nào cũng có chừng mực, nhậu nhẹt, bia rượu, hát hò cũng có điểm dừng, mình vì mọi người đừng làm phiền đến những người xung quanh. Nhậu có văn hóa, hát có văn hóa thì ai ai cũng chào đón cả.